blast

Không cần phải có trí tuệ phi thường
để có thể sống một cuộc đời có ích thú vị.
[Trích của Cafe Sữa]

Đã chuyển sang nhà mới: www.joeyle.wordpress.com

Wednesday, September 1, 2010

Hôm nay rất là buồn. Lúc viết tới đây là trời cũng đổ mưa. Lúc này thì gió thổi dữ dội làm mưa nghiêng méo xẹo. Chỉ là mình không kịp phân biệt là nó nghiêng sang phải hay sang trái.

Hôm qua đang ăn cơm thì nhận điện thoại báo đàn heo dưới Tây Ninh chết sạch. Người ta tới phun thuốc ình xèo thế là hết. Ông bà Năm cứ tự trách vì không làm thịt lũ heo trước đó cho rồi. Bây giờ vừa không có thịt bán mà cũng không còn thịt ăn. Thế rồi cả ông lẫn bà lăn ra bệnh luôn. Người già người trẻ cứ thế thay nhau vào bệnh viện. Thiệt là rầu.

Người dân dưới quê khổ gì mà khổ quá. Mấy đứa sống ở thành phố như mình nghe thời sự heo tai xanh tai vàng gì đó lọt lỗ bên trái qua lỗ bên phải cũng đi mất. Nhưng bây giờ nó xảy ra thật với người bên cạnh mình mới thấu nỗi đau mất mát…

Hình như lâu lắm rồi mình không tham gia với các hội đoàn. Lâu rồi không đi thăm các trung tâm theo kiểu mang bánh kẹo đồ chơi tới. Ca hát nhảy múa ôm ấp hun hít chụp hình rồi về. Chả biết máu bị đông lạnh chỗ nào. Ba năm nay mình tới thăm chỗ nào cũng ngó trần nhìn sàn, rồi chui vô nhà vệ sinh coi, rồi toàn nói chuyện nuôi heo nuôi bò nuôi gà nuôi cá. Ngồi tính toán sửa cái này xây cái kia. Lại xin thêm tiền mua cái nệm gắn cái quạt. Thi thoảng lại phải quay lại vì nhận tin bị ngập, bị dột, bị trũng, bị thấm nước, bị kiến to làm tổ… Cái lũ kiến đó cắn mấy đứa nhỏ sưng hết người.

Mà rồi lần nào cũng may mắn được nhiều người giúp đỡ. Tháng sáu năm ngoái xin được tiền xây dựng đàn heo. Bắt đầu chỉ với 2 con. Mấy đứa nhỏ vừa được ăn thịt thiệt nhiều, đem bán lại còn được thêm tiền trang trải bao nhiêu thứ. Hầm phân heo còn đỡ được phần tiền gas. Mấy tháng đầu còn dùng tiền xin được để mua thức ăn cho lũ heo. Bán lứa đầu xong là tự xoay tròn được luôn. Thiệt vui không để đâu cho hết. Cứ thế hơn một năm rồi… Đàn heo đã đông đến 80 con. Nay chuồng trống trơn…

80 con heo chết đã đành. Còn hơn 40 đứa nhỏ thì làm sao. Mình lúc nào cũng mong tụi nó mỗi ngày đều có sữa uống. Không cần loại có nhiều DHA hay gì gì đó mà mấy chị trong công ty hay ngồi nghiên cứu rồi thay đổi liên tục vì sợ không đủ chất. Tụi nhỏ dưới đó cứ có sữa uống là mừng hết lớn rồi. Nhưng mà dĩ nhiên thực tế là tụi nó bữa có bữa không. Mà bữa không thì nhiều hơn bữa có. Thường thì người ta tới cho vài thùng, uống hết thì thôi. Hên xui. Bây giờ chắc là quá xui nên đồ ăn còn thiếu chứ đừng đòi hỏi tới sữa làm chi…

…(buồn quá viết không hết luôn, thôi lo đi xin tiền gầy lại đàn heo)

0 comments:

Post a Comment

 

Copyright 2010 Gái Joey.

Theme by WordpressCenter.com.
Blogger Template by Beta Templates.