Điều tiêu cực nhất từ đam mê bóng đá của gái là nó có thể khiến một đêm trở nên buồn tệ.
Những lúc thế này không còn muốn nghe những đổ lỗi, những chỉ trích, những bình luận làm xàm khắp nơi. Kể cả những lời than thở cũng trở nên quá sức nghe đọc.
Gái chỉ nhớ lúc vào trận, gái đã bị mờ mắt vì những bóng màu trắng chạy hùng hục. Không biết có phải vì cơn nhức đầu từ chiều hay vì lí do gì mà chưa bao giờ màu trắng làm gái khó chịu như vậy. Y như một lũ kiến màu trắng. Rất nhiều lần gái thậm chí không nhận ra trái banh lẫn trong đám trắng trắng ấy. Hoặc là nó làm gái nhớ đến những bóng trắng trong trận với tình yêu da cam hai năm trước…
Dù vậy, gái cũng không hề nghĩ mình cần một phép lạ vào lúc này. Nhiều khi lòng tin cũng trở nên quá chua chát.
Cho đến khi Casillas lao ra phá bóng nhưng bóng lại dội ngược về hướng cầu môn, té ngã và hỗn loạn chỉ làm bóng đến gần hơn, và rồi lưới rung lên làm vỡ trái tim bao người.
Có nhiều tiếng xào xạc xung quanh, gái chắc là cái tivi cũng đang nhiều lời lắm. Nhưng gái không nghe được gì, nhiều hình ảnh xẹt qua xẹt lại trong đầu rồi biến mất.
Đêm nay nặng lòng quá, không khí cũng nặng. Chỉ có thời gian nhẹ hẫng trôi tụt qua từng cú trượt banh, từng cú bật sà. Có lẽ không chỉ riêng gái mong chờ một phép lạ cho năm phút cuối cùng. Nhưng phép lạ chỉ đến một lần, và đã xảy ra vào phút 52.
Chỉ là…không có phép lạ cho tất cả mọi người.
Tái bút: Gái thích ăn chua nên tin tưởng dai dẳng lắm. Mấy bạn đừng có nói chuyện ruồi muỗi với gái. Tình yêu của gái sẽ không dừng chân ở vòng này đâu.
Cái năm 20 ấy năm gì…
3 years ago
0 comments:
Post a Comment