blast

Không cần phải có trí tuệ phi thường
để có thể sống một cuộc đời có ích thú vị.
[Trích của Cafe Sữa]

Đã chuyển sang nhà mới: www.joeyle.wordpress.com

Wednesday, June 9, 2010

*
Hắn ngồi đó, ghim mắt vào những tờ giấy chi chít chữ và hình vẽ rối nhằng. Ngoài này gió thoảng mùi muối biển, hoặc là cái áo của hắn đang treo trước hiên còn chưa khô…
Có lẽ mười năm, có lẽ hơn. Mà hắn chưa từng thay đổi. Ánh mắt không thay đổi, bàn tay không thay đổi. Tất cả, vẫn không thay đổi đến đau lòng.
*
Hắn đứng đó, đàn đoạn nhạc buồn không hồi kết. Chỗ này gió lẫn mùi trà xanh, khéo nhắc yêu thương xưa với những hứa hẹn nay đã là vô nghĩa…
Không thể xa hơn, cũng không cách nào gần hơn. Cả một nỗ lực để kéo lại gần cũng không kịp. Cả một nỗ lực để đẩy ra xa cũng vô phương.
*
Một quãng đời đã đi qua, để rồi cả hai phải gạt bỏ rất nhiều quy tắc mới có thể ở cùng nhau. Mà. Chỉ để ngồi cạnh nhau, kể nhau nghe về những người khác. Chỉ để nấu cho nhau bữa ăn, khóc cười vì mọi điều khác, trừ chính chuyện hai đứa.
Vì hiểu nhau rồi mà lời không cất thành tiếng.
*
Hắn có ở lại,
Sống với nhau một ngày cũng hạnh phúc, một tuần cũng hạnh phúc. Nhưng không thể sống bên nhau một đời thì có hạnh phúc được không?
*
Hắn lại ra đi,
Không có bắt đầu thì biết phải kết thúc ở chỗ nào?

0 comments:

Post a Comment

 

Copyright 2010 Gái Joey.

Theme by WordpressCenter.com.
Blogger Template by Beta Templates.