Nhỏ vẫn thường lạc hướng dù đang đi trên con đường quen thuộc và phải chạy một đoạn dài ngược lại chỉ để trở lại điểm xuất phát. Nhỏ luôn mất quá nhiều thời gian để bắt đầu lại.
Quá khứ chưa bao giờ là xa xôi khi nó thức dậy.
Thời gian lại là thứ gì đó rất tráo trở. Nó lừa gạt nhỏ bằng những con số và đơn vị đo đếm. Rồi chợt tan chảy như cát trong tay. Nhỏ không nên nắm chặt mà phải buông tay thôi.
Quá khứ xa xôi vốn không cần sự hồi đáp.
Viết cho hôm nay: Chỉ nhớ thôi, đừng nói!
Cái năm 20 ấy năm gì…
3 years ago
1 comments:
lảm nhảm mùa Wc.
Post a Comment