blast

Không cần phải có trí tuệ phi thường
để có thể sống một cuộc đời có ích thú vị.
[Trích của Cafe Sữa]

Đã chuyển sang nhà mới: www.joeyle.wordpress.com

Saturday, February 12, 2011

by Joey Le on Tuesday, January 18, 2011 at 3:42pm

Tựa đề chỉ mang mục đích câu lượt xem. Tại tui thích cái câu đó thôi.
Bài này thật ra viết về…tình đơn phương.

[Viết tặng những người tui yêu thương]


Có lẽ tui bắt đầu biết yêu đương cũng giống bao người khác. Thầm thương trộm để ý một ai đó. Chỉ khác là…Tui không có ngồi chống cằm ngó mây lảm nhảm tên người đó rồi phùng má trợn mắt biểu hiện sự mê đắm. Tui cũng không thở dài than thở rằng người đó chẳng biết đến lòng tui. Chỉ là người đó thích gì thì tui cũng học làm học chơi và học thích cái đó thôi.

Nhờ vậy mà tui dù tính nhẩm không được nhưng vẫn giỏi vài thứ như giải tích và lượng giác. Hay dù tui đọc cái đề bài không gian không sao thấy được nó nổi lên ba chiều nhưng ít nhất là tui vẽ hình rất đúng và rất đẹp.

Tui không rõ tại sao người ra cứ nói về chuyện yêu đơn phương như là điều gì đó rất đáng buồn.

Với tui, yêu đơn phương là giai đoạn thơ mộng nhất trong một cuộc tình. Lúc đó tui vẽ, tui làm thiệp, tui đan móc, tui viết thư... Rồi tui lại cố gắng học toán, tập chơi thể thao cho giỏi, và đọc sách để hiểu biết. Tui thiệt tình không còn miếng thời gian nào để nghĩ xem mình có điều gì cần phải buồn không.

Hic, tối qua mới viết được đến chỗ này là nhức vai quá nên ngưng. Giờ quên mất cảm xúc hôm qua nên đành để nguyên vậy. Hẹn lần tới nói tiếp hen <<< chỉ mang tính câu bài, đừng tin =))


p/s: Có người bảo với tui là yêu đơn phương thì ko được tính là mối tình đầu, phải là hai người yêu nhau mới được. Tui không chịu. Tui cứ thích tính là tình đầu của tui bắt đầu từ hồi tui yêu đơn phương. Hê hê.


Kết luận: Tui vẫn thích cái tựa đề nhất =))

0 comments:

Post a Comment

 

Copyright 2010 Gái Joey.

Theme by WordpressCenter.com.
Blogger Template by Beta Templates.