blast

Không cần phải có trí tuệ phi thường
để có thể sống một cuộc đời có ích thú vị.
[Trích của Cafe Sữa]

Đã chuyển sang nhà mới: www.joeyle.wordpress.com

Friday, February 25, 2011

Bởi ta nói...nhiều chuyện nó khổ.
Phải mà cứ lo học hành chăm chỉ thì đâu có việc gì.
Lại đi ngủ gục, rồi lên mạng...hóng chuyện.
Kết quả là viết ra cái này đây...

***

Tình yêu đau đớn nhất trên đời là tình yêu đến khi chết đi vẫn không nói ra được.
Có những người sẵn sàng chấp nhận ôm sự đau đớn đó để nhìn người mình yêu hạnh phúc bên một người khác.
Tức là mình mình đau thôi, không để người mình yêu bị đau.
Phim hay làm vậy lắm.

Còn ngoài đời thì lại có những người yêu nhau nhưng sẵn sàng trân mắt nhìn nhau đau khổ.
Ý là họ nói họ yêu nhau thôi chứ tui không thấy vậy.

Nó khác xa với quan niệm tình yêu mà tui hằng tin tưởng.

Tình yêu tui nói đó là mưu cầu hạnh phúc cho người mình yêu.
Khi họ ở bên mình họ cũng hạnh phúc mà khi không ở bên mình họ cũng được hạnh phúc.
Nó chắc chắn khác với việc khi họ ở bên mình họ cũng đau khổ mà khi không ở bên mình họ cũng đau khổ.

Thậm chí khi người này có dấu hiệu thoát ra khỏi đau khổ thì người kia phải lập tức vói tay kéo người kia xuống hố lại, bằng cách nhắc lại chuyện xưa cũ, như là để chứng minh tình yêu với chân lý khi-ở-bên-nhau-cũng-đau-khổ-mà-khi-không-ở-bên-nhau-cũng-phải-đau-khổ.

Tui thiệt không hiểu được.
Khi yêu một người, tui sẽ làm mọi cách để ở bên người đó.
Nhưng nếu tôi phát hiện không thể ở bên nhau được nữa, tui sẽ làm mọi cách để người đó được hạnh phúc.
Mà vì người đó cũng yêu tui nên sẽ chỉ thật sự hạnh phúc khi tui hạnh phúc.
Cho nên tui sẽ cố hết sức để sống hạnh phúc.

Khi được hỏi có còn yêu người ấy không, tui đều trả lời là có.
Chính vì luôn yêu nên tôi rất hạnh phúc như bây giờ. Nếu không yêu, tui sẽ quyết từ chối mọi tình yêu, sống vật vờ đau đớn cho người kia thấy, cho nhau biết day dứt là thế nào.
Và cứ thế dằn vặt nhau cho tới chết mới thôi.

Có những chuyện tình buồn như thế đó.
Nó vốn đẹp, nhưng sau khi chia tay nhau, con người ta lại làm cho nó trở nên buồn thảm và bi kịch.

Với tui, đời đã bi kịch lắm rồi.
Chuyện tình yêu không cần phải bi kịch thêm nữa.

Cho nên tui chọn một cuộc đời vui vẻ.
Đứng nhìn những người thân yêu bên cạnh hạnh phúc.
Và lắng nghe những tiếng cười...từ nơi rất xa...

Tất cả như nhắn rằng,
"Làm mứt thơm ăn thôi"

:">

0 comments:

Post a Comment

 

Copyright 2010 Gái Joey.

Theme by WordpressCenter.com.
Blogger Template by Beta Templates.