Mỗi năm qua đi, tui lại thấy những ngày phía trước ngắn lại và những ngày đã qua dài ra. Có lẽ bởi vì một năm của tui luôn có vẻ dài rất dài, khi mà tui có thể làm được nhiều rất nhiều việc. Tui có thể sẽ chỉ sống năm chục năm, nhưng dù lúc này chỉ mới nửa đoạn đường, tui vẫn thấy tui đã sống rất thọ. Và sống rất xứng đáng.
Năm nay là một năm đáng nhớ. Rất đáng nhớ.
Tháng 1: Lâu quá tui quên mất tiêu, hình như tháng này chủ yếu là làm việc chăm chỉ. Tháng này đánh dấu sự trở lại với nghiệp đứng lớp của tui. Tui đọc lại thấy có cái note "Cuối tuần dịu dàng", trong đó có câu "nếu làm một đồ vật, tui sẽ làm bút chì. Không đẹp nhưng tạo nên những thứ đẹp". Rốt cuộc thì bây giờ tui không phải bút chì, mà lại là que củi. :(
Tháng 2: Tết nè. Tui đi Bangkok với em Dương. Rồi lại đi Cambodia với người tình cao to đen thơm. Đi có hai nước thôi là cũng hết cả tháng rồi.
Tháng 3: Tui đi chụp album cưới thứ ba ở Mỹ Tho, củng cố và nhấn mạnh thêm thương hiệu “gái quê” của tui. Mà rốt cuộc thì cuối năm tui lại biến thành "gái núi".
Tháng 4: Sau khi chinh phục Fansipan 3143m hồi năm trước, tui tiếp tục leo Kinabalu 4095,2 mét và khiêng về 2 tờ giấy chứng nhận (Fansipan nhà mình thì không có cái màn cấp giấy chứng nhận này). Tiện đường lại đi chơi Malaysia với em Dương. Kỉ niệm 30 năm hạnh phúc bên nhau của tụi tui.
Tháng 5: Đầu tháng biểu diễn tiết mục té xe đạp...với em Dương. Cuối tháng bù lại được ăn sinh nhật với sư phụ. Mà với tôi, chỉ mỗi việc này thôi cũng có thể làm cho cả năm trở nên đáng nhớ.
Tháng 6: Lại đi rừng, lại leo núi. Hết sức vất vả chinh phục chấm Quảng Bình… Và thất bại. Đi Nha Trang với mẹ ruột và mẹ đỡ đầu. Trải qua những ngày mắc phải hội chứng bồi hồi trước đám cưới.
Tháng 7: Chụp album cưới thứ tư dưới bàn tay của studio. Lễ gia tiên – Lễ nhà thờ - Đãi tiệc cưới. Cười thì cười đến cứng miệng, mà ám ảnh thì cũng ám ảnh đến nỗi một tuần sau vẫn còn nằm mơ thấy mình bị trễ giờ đám cưới.
Tháng 8: Đi Madagui với mấy đứa em, lăn lộn với đủ các thể loại bắn súng vượt thác… Dọn sang nhà mới. Đi company trip với công ty ở Hàm Thuận Nam.
Tháng 9: Tham gia chương trình Trung Thu ở Cần Giờ với nhóm Bàn Tay Ấm. Thành lập Quỹ Sữa.
Tháng 10: Tham gia chuyến hướng nghiệp Bến Tre. Honeymoon ở Nga Mi – Cửu Trại Câu – Hoàng Long – Melaka.
Tháng 11: Làm chương trình cứu trợ Quảng Bình.
Tháng 12: Nhảy dù. Làm chương trình Ngọc Linh.
Nhìn lại tui phát hiện ra một loạt các chuyến đi chưa được kể: Bangkok, Cambodia, Malaysia, Brunei và Trung Quốc. Cả chuyện đi chấm Quảng Bình đầy gian nan vất vả nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Rồi còn chuyện làm đám cưới với màn hát hò trên sân khấu và bí quyết chạy lon ton đến cuối tiệc mà vẫn không mệt. Tui mà viết ra chắc cũng phải thành nguyên seri dài tập.
Còn cả một sinh nhật đáng nhớ nhất với sư phụ.
Và đặc biệt là chuyện nhảy xuống từ trực thăng ở độ cao 1000m, rơi tự do 3 giây, bung dù, bay lơ lửng và tiếp đất.
Chuyện học hành thì năm nay tui chẳng làm được gì khác ngoài việc đầu năm lấy bằng Toeic ở mức Advanced rồi bỏ lơ luôn đến giờ. Bây giờ đi thi lại chắc chắn rớt bẹp.
Cuốn sách tâm đắc nhất trong năm nay là “Hoa trên mộ Algernon”. Nhắc tới lại nhớ là năm nay chưa viết bài Điểm sách như mọi năm. Và cũng kịp nhận ra là đã bỏ bê việc đọc sách đến nỗi nhiều cuốn mua về đã đóng bụi trên kệ mà chưa một lần được mở ra.
Bộ phim yêu thích nhất năm nay là “How to train your dragon”. Phim bộ thì có Gumiho.
Vẫn là nguyên tắc được mất muôn đời. Rốt cuộc thì đến tận ngày cuối cùng của năm, tui đã không hề làm được gì cho sự nghiệp đan móc thêu thùa may vá.
Dĩ nhiên là còn rất nhiều chuyện không kể hết nổi như tiệc độc thân, làm MC cho 15-year-anniversary của công ty, chơi với em Trang và con Xù sau những năm xa cách, có thời gian vui vẻ với những người bạn thân, đi ăn tối với một chị bạn tui rất quý mà đã lâu không có dịp trò chuyện với nhau,...
Cuối cùng luôn là phần nhìn lại danh sách những việc muốn làm trước khi chết của mình. Vậy là tui đã làm được một phần ba. Chưa có năm nào tui lại làm được nhiều thế này. Một năm đi năm nước...ngoài và lê lết nước trong từ Bến Tre, Tây Ninh, Phan Thiết, Lâm Đồng, Nha Trang, Kontum, Quảng Bình... Kết hôn, nhảy dù, gặp lại sư phụ, chinh phục đỉnh Kinabalu và làm những chuyến đi đáng nhớ.
Viết và lưu lại để nhớ rằng mình vẫn còn nợ bản thân rất nhiều bài viết.
Sợ. Tui sợ là nếu không kịp viết ra, một ngày nào đó tui sẽ quên mất...
Cái năm 20 ấy năm gì…
3 years ago