Friday December 12, 2008 - 04:38pm
Vậy là đã nói “không” với hai người trong vòng chưa đến 24 tiếng đồng hồ.
Không phải lần đầu, cũng không phải lần một lần hai. Nhưng lần này là với hai người tôi quý mến.
Một người thì nói là đã mém té ghế nhưng không trách móc gì tôi. Tôi biết anh hiểu tôi và tôi cũng thật sự quý anh.
Một người thì có vẻ vẫn không cam tâm và hỏi tôi “vậy em tìm kiếm điều gì để bắt đầu lại?”
Bắt đầu như thế nào ư?
…
Đột nhiên tôi nhớ ngày xưa…
Ngày xưa đẹp như một giấc mơ.
Người ta bảo ngày xưa bồng bột nông nỗi.
Nhưng tôi chưa bao giờ hối tiếc vì ngày xưa.
Ngày xưa có những điều kì diệu mà ngày nay không có…
Bây giờ liệu có thể bắt đầu như ngày xưa? Bây giờ liệu có thể không sợ hãi, không âu lo? Bây giờ liệu có thể nồng nhiệt tha thiết như thế? Bây giờ liệu có dám ngược đường ngược gió vì người mình yêu? Bây giờ còn có đủ niềm tin nuôi ước vọng đẹp xa xôi?
Ngày xưa xa như truyện cổ tích…
Cái năm 20 ấy năm gì…
3 years ago
0 comments:
Post a Comment