blast

Không cần phải có trí tuệ phi thường
để có thể sống một cuộc đời có ích thú vị.
[Trích của Cafe Sữa]

Đã chuyển sang nhà mới: www.joeyle.wordpress.com

Monday, May 17, 2010

Tui quý bàn tay của tui lắm. Bởi vì không có nó thì tui sẽ buồn chán chết…

- Đan móc: Cái này tui chưa đến mức “trùm” nhưng đã đủ để làm được hết bất cứ mẫu gì, kiểu gì mình thích.

- Thêu thùa: Cái này tui cũng không phải “trùm” nhưng cũng làm được những cái tui thích. Có điều là thêu thì phải đeo mắt kính nên tui lười.

- May vá: Cái này tui cũng làm được hầu hết những gì tui cần. Tui vẫn ước có ngày mà áo quần đi làm của chồng tui đều do tui may hết (thiệt là mơ mộng!)

- Làm thiệp, xếp giấy, nói chung là chơi với giấy: Cái này tui mê hồi năm cấp 3 cho đến thời đại học. Có thời đi bán thiệp, làm ăn hơi bị được luôn, sau chỉ nhận thiệp đặt, rồi sau nữa khó tính quá nên nghỉ làm luôn.

- Khắc bút chì: Trò này vui lắm, dù hơi đau tay và dễ bị đứt tay. Chỉ là tui dùng bút chì đã khắc tên tui để bới tóc thì chỉ vài lần là nó gãy. Ai kiếm cho tui loại bút chì mà gỗ thiệt mềm nhưng ruột thiệt cứng với …

- Thắt dây: Trò này chơi hồi cấp 2 thì phải. Chơi cũng vui nhưng mà tính đa dạng không cao nên đến khi làm được hết rồi thì lại chán.

- Beading: Cái này học của mấy anh chị trên Mai Hòa. Cái đứa ngu toán dốt hình học như tui rốt cuộc cũng lãnh hội được nguyên tắc liên kết bốn. Tui không thích kết hình con chó con heo hay trái tim trái nơ gì nhưng tui mày mò kết được hết các chữ và các số.

- Các thể loại làm trang sức (tui là tui chỉ làm dây chuyền và trâm cài tóc thôi): Cái này thì hấp dẫn khỏi chỗ chê, tính ứng dụng lại cao. Chỉ có điều là nguyên vật liệu cực kỳ đắt tiền (xài đồ rẻ tiền thì làm xong chỉ để ngó chứ không xài được)…

- Felted stuff: Không biết tiếng việt gọi là gì. Cái này nhí nhảnh dễ thương, làm dễ lại nhanh. Ngặt nỗi tui toàn thích người già. Nên cái này tui hay sưu tầm để nhìn cho đỡ ghiền chứ làm ra không có ai để cho.

- Vẽ: Tui quá tai tiếng với vụ vẽ Việt Trinh mà thầy nhìn ra là tui nhìn gương vẽ chính mình. Thành ra tui chỉ dám vẽ rồi tự coi luôn chứ không dám khoe ai.

- Viết: Tui viết rất khỏe. Viết tay á. Chữ tui không đẹp nhưng được cái gọn gàng dễ đọc. Dù có viết chi chít hay phải viết nhỏ xíu thì nó vẫn rất rõ ràng. Hồi còn đi học, tui là trùm soạn đề cương, đến thầy cô còn xin một bản. Tui đam mê viết đến nỗi ngồi trong phòng thi mà làm bài xong hết là lại xin giám thị vài tờ giấy thi nữa để … viết thư. Nhưng gần 4 năm rồi tui không còn viết thư tay cho ai nữa.

- Còn nhiều trò nữa như tatting, scrapbooking, blah blah. Tự nhiên tui nhớ cái trò viết tựa đề bài và làm báo tường. Hồi cấp 3 tui hay ngồi viết chữ kiểu và vẽ minh họa cho tựa đề bài. Rồi lại viết vẽ và trình bày báo tường. Bây giờ sao ít thấy mấy đứa em đi học còn chơi mấy trò này.

- Và dĩ nhiên là tui làm nhiều thứ kết hợp hầm bà lằng mấy trò trên.

Bởi vậy mà gia tài của tui ngày càng tùm lum thứ từ nguyên liệu đến phụ liệu, từ dụng cụ căn bản cho đến đồ nghề chuyên dụng.

Vậy đó, mỗi lần tui buồn khổ thê thảm đến nỗi không làm được bất cứ gì, thì tui chỉ cần mở tủ ra, ngồi ngắm nghía mân mê cái gia tài sự nghiệp của tui. Chỉ vậy thôi là tui lại thấy cuộc đời còn có điều đáng để tận hưởng và cố gắng.

3 comments:

ME said...

erh he. deo bao tay nguy trang, tay thiet xuong ko, dugn hogn dugn hong?
ba`n tay ta lam nen tat ca...ba cho tui dong gia tai cua ba di, roi ba lam lai tu dau...

http://splendives.wordpress.com/

Trâm Lê said...

Trong các món đan móc thì tui thích làm găng tay nhất. Vì nó...khó làm nhất (keke).
Thật ra là vì thích ý nghĩ bàn tay sẽ làm ra thứ được dùng để bao bọc bàn tay :)

Trâm Lê said...

Quên, chú thích là đó là bàn tay của một người tui rất ngưỡng mộ, với đôi bàn tay tui rất ngưỡng mộ, và đôi găng tay đang giữ ấm cho bàn tay đó là do tui làm ^.^

Post a Comment

 

Copyright 2010 Gái Joey.

Theme by WordpressCenter.com.
Blogger Template by Beta Templates.