blast

Không cần phải có trí tuệ phi thường
để có thể sống một cuộc đời có ích thú vị.
[Trích của Cafe Sữa]

Đã chuyển sang nhà mới: www.joeyle.wordpress.com

Tuesday, May 11, 2010

Monday, October 19, 2009 at 12:32am

Họ nói là họ yêu nhau.
Rồi họ chia tay nhau.
Nhưng họ không nói rằng vì họ không còn muốn bên nhau nữa.
Họ lại nói vì cái này.
Họ lại bảo vì cái nọ.

Chẳng có tình yêu nào như thế!

Họ đã từng yêu nhau.
Rồi họ cũng chia tay nhau.
Nhưng họ lại bảo họ vẫn còn yêu nhau.
Họ lại không về với nhau.
Và họ cứ dằn vặt nhau và dằn vặt chính họ.

Làm gì có cái tình yêu như thế!

Sao lại có thể gom cái mớ cảm xúc lằng nhằng lẫn với lòng ích kỉ trộn chung với sự vô trách nhiệm và bảo đó là tình yêu?!

Tình yêu là cảm xúc được xây dựng từ sự tôn trọng và lòng chân thành ngay từ giây phút đầu tiên. Là khi người ta quan tâm cho nhau và mong muốn điều tốt đẹp cho nhau. Là khi người ta quên bản thân mình cho niềm vui và nỗi buồn của nhau. Là những gì luôn còn lại dù cho có chia xa hay không còn bên nhau nữa...

Khi một người ra đi, nếu còn thương yêu nhau, họ sẽ mong muốn người ở lại bình yên hay buồn khổ?
Còn một người ở lại, nếu còn thương yêu nhau, họ sẽ mong muốn người ra đi bình yên hay day dứt?
Người ở lại có cần phải giữ sự đau đớn trong 3 năm để chứng minh tình yêu của họ luôn hiện hữu?
Người ra đi có cần phải khóc ngập dòng sông để chứng minh trái tim họ vẫn còn rỉ máu?

Cái đó đâu phải là tình yêu!

Một tình yêu sẽ sống bao lâu? 5 năm hay 10 năm? 30 năm hay 50 năm?
Khi nào thì tình yêu chết? Khi chia tay hay khi bắt đầu một tình yêu mới?
Những người yêu nhau sẽ không ngại chết vì nhau. Có bao nhiêu người trong đó sẵn sàng sống vì nhau?

Tình yêu của hai người dành cho nhau sẽ chết khi họ quyết định không bên nhau nữa. Nhưng tình yêu thật sự của một người dành cho một người thì không bao giờ thay đổi hay chết đi. Nó chỉ không tiếp tục nữa mà chuyển sang một trạng thái khác và sống ở một nơi khác. Nơi mà người ta sẽ quên dần mọi đau thương và theo thời gian chỉ còn tình yêu đẹp nhất lung linh nhất ngự trị.

Tình yêu không có lỗi. Chỉ có con người có lỗi.
Tình yêu không dằn vặt ai. Chỉ có con người tự dằn vặt nhau.
Tình yêu luôn tha thiết và bình yên. Chỉ có con người dày vò nhau.

Đừng đổ lỗi cho tình yêu này để chà đạp tình yêu khác. Vì tình yêu là không đổi chác và chồng chéo lên nhau được.
Đừng sử dụng tình yêu này để chứng minh tình yêu khác. Vì tình yêu không cần bằng chứng và cũng không phải là công cụ.
Đừng tự dùng nỗi đau để khỏa lấp sự ích kỷ của mình.
Đừng tự dùng sự day dứt để che đậy sự vô trách nhiệm của mình.
Một người xem nhẹ tình yêu này thì cũng chưa bao giờ xem trọng một tình yêu nào khác. Đừng tự huyễn hoặc bản thân là mình đã từng hay đang trân trọng một tình yêu nào đó bằng cách này.
Tình yêu không đáng bị đối xử như vậy, dù là tình yêu này hay tình yêu kia.

Với tôi,
yêu thương cũng là một gánh nặng, nhưng là gánh nặng mà hai người cùng nhau có và họ hạnh phúc khi cùng nhau chia sẻ. Họ sống là vì không muốn người kia phải gánh một mình.

Đâu có tình yêu nào như tình yêu nào, mỗi tình yêu một quai gánh. Nâng lên được thì phải bỏ xuống được, để cả hai có thể gánh một tình yêu mới. Nếu muốn thì hãy sửa quai gánh đã hư và cùng nhau gánh tiếp. Nếu không đừng để bất cứ ai phải gánh thừa cái gánh hư. Cũng đừng bắt người khác phải nhìn mình gánh cái gánh hư trong khi những người khác lại phải gánh cái gánh hư khác của mình để lại.

Hãy sống có trách nhiệm với bản thân, với những người xung quanh, và với tình yêu của chính mình.
Đừng mãi gán ghép những điều xấu cho tình yêu chân thật,
vì,
không có tình yêu nào lại như thế!

Joey Le




Dạo này mình hay bị mỏi vai. Nhưng mình nhỏ và lùn thế này nên toàn đứng dưới...thương ai đó to cao gánh cùng mình cái gánh nặng yêu thương này ^^

1 comments:

Anonymous said...

Mình thích bài viết này...
levangiang.blogspot.com

Post a Comment

 

Copyright 2010 Gái Joey.

Theme by WordpressCenter.com.
Blogger Template by Beta Templates.